Editor: Yang Hy. Là một người trưởng thành, một sinh viên, bạn Trương có chút thông minh. Khi trời chiều ngả về tây, cậu đứng chờ ở lối ra nhà ga khoảng nửa tiếng, dòng người qua lại đã không thể dùng cách miêu tả người đông nghìn nghịt hay là chen vai quẹt gót để hình dung nữa rồi, cậu bị người ta hết đẩy lại va vào rồi giẫm lên, nếu mà không nghĩ cách thì chắc cậu có thể lên diễn 《Transformer》 luôn rồi. Cách cậu chừng chục mét là một gian hàng bán trái cây lưu động, con trai chủ quán đang ngồi trên ghế vẽ những bức tranh màu sắc rực rỡ và cực kỳ trừu tượng. Bạn Trương chen qua đám người để đi tới đó đưa cậu bé kia năm tệ, cậu bé nhường cái ghế, bạn Trương đặt mông xuống rồi cho cậu bé ngồi trên đùi mình tiếp tục vẽ tranh. Giữa chừng bạn Trương nhận một cuộc điện thoại và cho cậu bé kia năm tệ, lấy quyển vở vẽ của cậu nhóc rồi viết một vài chữ thật lớn lên trên đó. Sau đó, cậu bé giơ quyển vở còn bạn Trương thì bế bé con lên, cả hai cùng nhau trình chiếu bảng tên vừa làm xong trước đám đông. Không lâu sau, một khuôn mặt không hề hòa nhập với sự ồn ào xung quanh xuất hiện từ giữa đám đông. "Có mệt không ạ?" Bạn Trương đặt cậu bé xuống và ôm chặt lấy thầy Nghiêm đang kéo theo hành lý đã mệt đến nỗi sắp mất nửa cái mạng. Thầy Nghiêm đã mệt tới nỗi không thể thốt nên lời, hắn ngả gục lên người bạn Trương để nghỉ ngơi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thua-thay-em-la-can-su-bo-mon-cua-thay-ne/2703323/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.