Tần Mặc ngồi xuống, tháo xuống giầy của Trì Nghiên.
Anh nâng chân cô gác lên đầu gối mình, sau đó lựa lấy một đôi có kiểu dáng giản dị từ trong số giầy mà nhân viên mang tới. Đầu tiên, Tần Mặc thử độ mềm của đế giày và lớp da trước, rồi sau đó mới xỏ vào chân cho Trì Nghiên.
Trì Nghiên xê chân, Tần Mặc tưởng cô ghét bỏ thẩm mỹ của mình, hơi giữ chân cô lại.
"Đừng chê, em cũng đâu đi được mấy ngày." Anh nắm bàn chân cô trong lòng bàn tay mình, chậm rãi xỏ vào chân cô.
Bình thường Trì Nghiên đi cỡ 36, nhưng size trong cửa hàng thì lại thường bị nhỉnh xuống nửa size, thế nên mỗi lần cô đều phải báo size 37 thì mới đi vừa được. Không biết tại sao hôm nay Tần Mặc chọn thế nhưng lại đúng là size 37.
Cũng không biết là do Tần Mặc nhớ ra hay chỉ là nhân viên lấy trùng hợp.
Lòng bàn tay anh ấm áp, phủ lên bàn chân cô như vậy khiến làn da mẫn cảm cũng theo đó mà nóng lên.
Trì Nghiên cúi đầu là có thể nhìn thấy tấm lưng mạnh mẽ của anh, anh ngồi xổm, đôi mắt cụp xuống, không nhìn thấy biểu cảm, nhưng có cảm giác anh đang nhìn chăm chú và dịu dàng.
Trong nhất thời, Trì Nghiên bỗng không biết phải nói điều gì.
Ở chung mấy năm này, kỳ thật cũng có rất nhiều lần bất chợt Tần Mặc mang cho cô dịu dàng. Chẳng như anh biết rõ cô yêu sạch sẽ, mỗi lần "xong" chuyện, bất kể có mệt thế nào anh đều sẽ ôm cô đi tắm rửa, mỗi buổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuan-chu/240512/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.