Bạch ngọc của mẫu thân Vô Tình đeo bên người chỉ nhận duy nhất một nữ chủ nhân, trong thân thể người đó phải chảy chung một dòng máu với chủ nhân cũ, Thuần huyết Huyết tộc vốn không thể chết trừ phi bị rút sạch máu, moi tim và dùng bí thuật phong ấn linh hồn vĩnh viễn họ lại.
Mẫu thân của Vô Tình vì lập ra phong ấn cho Vô Tình phải rút sạch máu bản thân, dâng tim mình cho nữ nhi ăn. Mảnh bạch ngọc kia đóng vai trò như một chiếc chìa khóa, khóa chặt năng lực cùng dáng vẻ nổi bật của Vô Tình lại, tinh lực cạn sạch rồi chết đầy đau đớn.
Còn Vô Tình thì bị chấn động bởi hành động của mẫu thân cũng như dưới sự thúc ép của phong ấn, lâm vào hôn mê, sau lại được hai thuộc hạ của mẫu thân chăm lo, cấp cho Vô Tình một mảng ký ức mới về cuộc sống tươi đẹp hơn.
Nghỉ ngơi đến khi thân thể có thể hoạt động lại, Long Tử Nguyệt suy yếu nằm dài trên lưng của Tiểu Ngân để nó đưa nàng đến khe suối để tẩy sạch thân thể nhơ nhớp dính đầy những máu cùng bụi bẩn.
Mái tóc đen tuyền mềm mượt vốn có của Long Tử Nguyệt, cùng đôi mắt của nàng cũng như đóa hoa bỉ ngạn giữa mi tâm đều biến thành một màu đỏ tươi đầy yêu diễm, làn da trắng hồng như hài tử chưa đầy tháng dường như muốn búng ra sữa, cực kỳ mịn màng cùng mềm mại.
Tiểu Ngân đứng bên cạnh nhìn đến ngơ ngác, vẻ chật vật nữa sống nữa chết kia của Long Tử Nguyệt đập vào đáy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuan-huyet-huyet-toc/2496709/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.