Đập vào mắt Hạ Thiển Mộng bởi khung cảnh Hạ Tử Lân đang khẽ ho húng hắng, còn Long Tử Nguyệt đang nhàn nhã an tọa trên ngự án. Muốn bao nhiêu ái muội thì có bấy nhiêu ái muội, muốn bao nhiêu tùy tiện có bấy nhiêu tùy tiện, Hạ Thiển Mộng chợt cảm thấy nhất định giữa hai người nhất định có gian tình mờ ám gì đó.
Hạ Tử Lân thấy Hạ Thiển Mộng xuất hiện ở cửa, chứng kiến sự việc giữa hắn và Long Tử Nguyệt cũng không tỏ vẻ lúng túng. Ngón tay Hạ Tử Lân khẽ gõ nhẹ trên ngự án, ngự lâm quân tự biết bản thân mình phạm phải trọng tội, vội vã quỳ sụp xuống đất hướng Hạ Tử Lân: "Thuộc hạ vô dụng, không ngăn can được công chúa, xin Nhiếp chính vương trách tội.".
Long Tử Nguyệt chỉ nghe cuộc cãi vã xảy ra bên ngoài rồi chợt mọi thứ chìm vào im lặng, những tưởng Hạ Thiển Mộng không được vào diện kiến Nhiếp chính vương, đã đi về tẩm cung của nàng ta. Ai ngờ Hạ Thiển Mộng sử dụng khinh công lợi dụng thị vệ sơ hở mà lén chạy xông đến chứ?
Hạ Thiển Mộng tuy không được sủng ái như trước nhưng dù sao cũng là công chúa, ngự lâm quân không thể tùy tiện đả thương người của hoàng tộc được đành để nàng ta tiến vào. Hạ Tử Lân nhíu mày lên tiếng: "Tới Hình bộ lĩnh phạt đi.". Thị vệ tạ ơn rồi lĩnh mệnh lui ra ngoài, trong lòng thở phào nhẹ nhõm may mắn Nhiếp chính vương không lấy mạng y, chỉ bị xây xát ngoài da dưỡng vài bữa nửa thắng là có thể xuống giường đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuan-huyet-huyet-toc/2496817/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.