Long Ám xoay người tiến tới trước mặt Vương Bác Tâm vừa mới hoàn hồn lại, giọng nói Long Ám non nớt nhưng băng lãnh, vừa đủ lọt vào tai hắn cất lên: "Biểu ca, xem như cái mạng này của huynh nhặt được về là nhờ Lương tiểu thư ra tay tương trợ, mong huynh hãy hảo hảo trân trọng lấy nó. Vận may không đến lần thứ hai đâu.".
Vương Bác Tâm nào dám phản bác, chỉ có thể cúi gằm mặt hòng tránh đi tầm mắt đáng sợ của Long Ám. Mặc kệ phản ứng của Vương Bác Tâm, Long Ám hướng về các vị có vai vế tại Vương phủ vẫn đang quan sát mọi hành động của cậu, thắt lưng hơi khom lại: "Long Ám thất lễ, đành hẹn lại ngày khác sẽ tỷ thí tiếp hai trận còn lại với các vị sau.", dứt lời liền duỗi bước hướng đến hoa viên trong Vương phủ.
Lương Minh Hồ cùng Lương Đông Nhạc sau khi an tọa, nha hoàn lần lượt dâng trà hảo hạng mà Vương phủ vừa thu mua cách đây ba ngày, mùi trà thơm lừng lan tỏa quanh quẩn đình viện nhỏ. Từng khối điểm tâm nhỏ xinh lại vô cùng tinh xảo, đủ màu sắc bắt mắt được sắp xếp ngay ngắn trên những chiếc đĩa sứ cầu kỳ.
Lúc Long Ám đến nơi, thắt lưng hơi khom nhẹ vòng tay làm thủ thế chào hỏi Lương Minh Hồ và nữ nhi hắn, cậu phất tay cho lui toàn bộ nha hoàn đang đứng hầu quanh đình. Long Ám xoay người tung nhẹ vạt áo, ưu nhã ngồi xuống ghế đá tầm mắt nhìn bâng quơ mảnh hoa cỏ trước mặt, đôi tay khẽ cầm tách trà đưa lên mũi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuan-huyet-huyet-toc/2496840/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.