“Đại tướng quân! Phía sau chúng ta lại có một chi quân Minh tới!”
Một gă thủ lĩnh hậu đội đầy hoảng sợ bẩm báo với A Ba Thái pḥng ngự phía sau căn cứ đại quân Thát Lỗ chính là đại doanh của ḿnh, hơn nữa vào lúc sáng sớm đều đă rải thám mă đi điều tra, phát hiện ngoại trừ chi quân Minh hôm qua giao chiến với ḿnh, không có viện binh Đại Minh nào nữa.
Lúc này mới thả lỏng tâm một chút, nghĩ thầm hôm qua chi quân Minh kia có lẽ v́ mệt mỏi, hôm nay không thể tái chiến, như vậy th́ nhà ḿnh chỉ cần chuyên tâm đối phó một hướng là được.
Huống chi doanh trại quân đội sau lưng cũng coi như là bố trí có quy có củ, nếu quân địch muốn từ phía sau mà xông tới, dựa vào doanh trại quân đội này cũng có thể ngăn được một lúc, dù sao cũng là trở ngại cực lớn, đại quân lính ở trong doanh trại quân đội này hành động sẽ cực kỳ không tiện.
Nhưng“Quân địch”có thể xuất hiện ở sau lưng này lại nghĩ thiếu mất quân Đăng Châu, với sự kiên nhẫn và dũng mănh như quân Đăng Châu kia, A Ba Thái và một đám quân tướng Măn Mông không cảm giác cái doanh địa này có thể ngăn cản được cước bộ đi tới của đối phương, hai mặt thụ địch, đây là lúc đại quân hung hiểm nhất.
A Ba Thái ở trên ngựa lung lay, mở miệng nghiêm nghị nói:
“Rốt cuộc là chỉ quân Minh nào?”
“Đại tướng quân, chính là chỉ quân Minh hôm qua giao chiến với chúng ta!!”
Nghe câu trả lời th́ đầu óc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuan-minh/930804/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.