Gió thổi nhè nhẹ trên băi chiến trường. Bên dưới soái kỳ, đám tướng lĩnh tṛ chuyện cười đùa vui vẻ, không chú ư tới trong gió là mùi máu tanh đậm đặc, thế nhưng chủ bộ Giao Châu doanh Viên Văn Hoành đứng sau lưng Lý Mạnh lại không chịu được mùi vị này.
Sắc mặt vị danh sĩ Sơn Đồng này tái nhợt, miệng ngậm chặt, dáng vẻ vô cùng khó chịu. Dù ǵ Viên Văn Hoành cũng chỉ là một quan văn, thế nhưng ông ta lại biết cưỡi ngựa. Hơn nữa vị trí của ông ta khiến ông ta phải thường xuyên đi với Lý Mạnh. Hôm nay trên chiến trường này ông ta cũng xuất hiện bên cạnh Lư Mạnh nhưng cảnh chiến trường giống như một trận Tu La, sặc mùi máu tanh khiến ông ta không chịu nổi.
Viên Văn Hoành đă từng đọc khá nhiều binh thư điển tích trong sử sách nên hiển nhiên cho là ḿnh có kiến thức rộng răi, ông ta nghĩ rằng trên chiến trường chỉ là ḷng hào hùng, ư chí kiên cường, ông ta cứ nghĩ chính ḿnh đơn giản chỉ cần đi theo sau lưng Đại soái phóng ngựa chạy băng băng, chia xẻ chút quân công chiến thắng, binh lính hoan hô, yêu mến.
Huống chi vào thời Hán Đường thường xuyên có văn nhân xông pha nơi biên thuỳ. Viên Văn Hoành thường xuyên so sánh ḿnh với Sầm Tham, Cao Thích Tự, đương nhiên ông ta cũng thường tự so sánh ḿnh với Phạm Trọng Yêm. Nhưng đây chỉ là suy nghĩ trong đầu, không dám nói ra ngoài.
Tóm lại văn nhân danh sĩ khác với những hủ nho. Những người khác thường sợ hăi khi ở ngoài chiến trường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuan-minh/930819/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.