Ba giờ sáng Thẩm Quân mới chịu dừng lại.
Hình Kính Dương đã bị hắn làm tới hôn mê, ngoại trừ hậu huyệt vẫn luôn chảy ra tinh dịch thì chuyện gì cũng không biết.
Ngôn Tình Hài
Thẩm Quân thấy thú vị, lấy ngón tay chọc một cái, ý đồ chặn chúng lại bên trong.
Dĩ nhiên thất bại.
Hậu huyệt Hình Kính Dương trước đó đã bị hắn đâm muốn hỏng, một cái miệng nhỏ khép khép mở mở nôn ra toàn dâm thuỷ, tinh dịch trắng đục đều tràn ra ngoài.
Đồ vô dụng.
Cái mông của Hình Kính Dương không nghe lời, Thẩm Quân mặc dù tức giận, nhưng hắn vẫn rất ôn nhu thay cậu lau sạch người, xong xuôi mới ôm Hình Kính Dương cùng nhau chìm vào giấc ngủ.
Không biết qua bao lâu, một hồi chuông điện thoại inh tai đột nhiên vang lên, đánh thức Thẩm Quân – người vốn đã ngủ không ngon.
Hắn liếc nhìn đồng hồ, mới năm giờ bốn mươi, ai vậy?
“Anh chết ở đâu rồi? Mẹ đang rất lo lắng anh có biết hay không hả?” Thẩm Quân ấn nghe, lại phát hiện đây không phải điện thoại của mình, mà là của Hình Kính Dương.
Hắn tuỳ tiện choàng áo ngủ lên người, đi đến ban công, “Rất xin lỗi, tôi là bạn học của Hình Kính Dương, cậu ấy hôm qua ở nhà tôi, quên gọi điện thoại về nhà, thật ngại quá.
”
Thẩm Quân vừa ngủ dậy, thanh âm khàn khàn mang theo chút lười biếng, hơn nữa nói chuyện lại lễ phép như vậy, ai nghe xong cũng không nỡ trách.
Đầu dây bên kia là thanh âm của nữ giới, một lớn một nhỏ, còn đang cãi nhau ầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuan-tuy/1764230/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.