Thật là kỳ lạ, trên đường về thì mệt mỏi, chân cũng nhấc không lên kết quả vừa xuống máy bay kéo hành lý thì lại bước đi như bay, tâm tình vui vẻ cước bộ cũng nhanh nhẹn nhẹ nhàng.
Chẳng lẽ là bởi vì đã ngủ lúc trên máy bay? Ân! Nhất định là như vậy!
Trần Thiên Ngữ trở lại nhà của Jeanne đã là tám giờ tối, còn chưa vào cửa chợt nghe thấy tiếng cải vả bên trong.
"Ngươi nói lại lần nữa xem! Ngươi hôm nay đã đi đâu."
"Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, còn muốn ta nói cái gì."
"Ngươi biến đi a, ngươi biến đi! Nói cho ngươi biết, hôm nay ta đến cửa hàng, căn bản là không có bóng dáng ngươi! Ngươi còn dám nói ngươi đến cửa hàng?"
".... Ngươi ồn ào cái gì a, dưới lầu đều nghe thấy được."
"Nghe thì đã làm sao? Tốt nhất là để tất cả mọi người nghe một chút ngươi là cái loại gì! Ngươi khiếp nhược như vậy còn sợ người khác biết?"
Trần Thiên Ngữ đứng ở cửa — lại cãi nhau nữa a?
Vệ Phong đột nhiên nổi giận, lớn tiếng nói: "Ngươi cho là ngươi tốt hơn ta chỗ nào! Ngươi soi gương một chút đi! Ngươi chính là người đàn bà chanh chua!"
Jeanne cũng nổi giận: "Người đàn bà chanh chua? Vậy ngươi là cái gì — ngươi chính là một tên quỷ nghèo ăn cơm nữ nhân!"
Tiếng ném đồ đạc, âm thanh chửi bới như bệnh tâm thần truyền đến, Trần Thiên Ngữ thể xác và tinh thần đều mỏi mệt, lôi kéo rương hành lý đi xuống lầu. Muốn đến khách sạn ngủ một đêm, tìm được xe mới của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-sac/1303973/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.