Trương Tĩnh Hân cùng Trần Thiên Ngữ lần lượt ăn mặc chỉnh tề, bồi ba mẹ ngồi trong phòng khách.
"Ba mẹ, các ngươi thế nào cứ như vậy mà đến cũng không nói trước một tiếng." Sáng sớm kinh ngạc này thực sự là muốn lấy nửa cái mạng của nàng. Nàng không nói với gia đình chuyện nàng bán nhà, càng không dễ nói nàng là thế nào mà từ biệt thự số 7 dọn sang số 8, chỉ có thể đâm lao phải theo lao.
Mẹ ngồi trên ghế sô pha, nhìn chung quanh phòng khách: "Thế nào, chúng ta còn không thể đến nhà con gái mình sao?"
"A, làm sao có thể nói như vậy. Sớm nói với ta ta sẽ đến đón các ngươi nha."
"Ngươi bận rộn công việc, chúng ta không muốn làm ngươi phân tâm."
Điều này cũng tốt, không phải là phân tâm, mà là kinh tâm rồi.
Ba cười nói: "Trước hết không nói những chuyện này, lần này ta và mẹ ngươi chủ yếu là đến du lịch. Chúng ta đều về hưu rồi, ở trong nhà cũng không có gì làm, muốn ra ngoài một chút. Từ thành phố B đi dọc xuống phía nam! Trạm thứ nhất đương nhiên là phải đến thăm ngươi. Chúng ta mang theo đặc sản quê nhà, chỉ sợ ngươi ở bên ngoài ăn không ngon. Chính ngươi cũng không biết nấu ăn, thường ở bên ngoài ăn không sạch sẽ."
Lúc đang nói chuyện thì mẹ đã từ phòng bếp đi một vòng đi ra: "Xem ra chúng ta nghĩ nhiều rồi, trong tủ lạnh đều là nguyên liệu, phòng bếp nhìn cũng có vẻ thường sử dụng. Thế nào, ngươi biết nấu ăn?"
Trần Thiên Ngữ như đứng đống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-sac/487471/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.