Thời tiết thôn Thông Bách hôm nay còn tệ hơn hôm qua.
Bầu trời âm u giăng từng đám mây đen lớn như đọng lại trong lòng người, gây cảm giác bồn chồn lo lắng.
Nhìn tiết trời này, chắc chắn mấy ngày tới sẽ mưa to.
A Tán áo đen vừa đi, vừa trò chuyện với đám quỷ nhỏ trong cờ gọi hồn của mình.
Đám quỷ nhỏ này là linh thể mà gã thu thập được trong các phó bản kinh dị, đều là những sinh linh không muốn sống cuộc đời bình thường, tự nguyện đi theo A Tán áo đen.
Đương nhiên gã cũng từng hàng phục không ít ác linh, nhưng ngại ác linh mất trí sẽ làm bẩn các linh thể trong cờ chiêu hồn, nên A Tán áo đen không ném lũ ác linh vào cờ chiêu hồn mà chỉ chọn những sinh linh có chấp niệm quá sâu.
Nhóm quỷ nhỏ nói gã, cảm nhận được luồng khí cực kỳ khó chịu trong ngôi miếu vừa rồi.
Nhưng không phải âm u lạnh lẽo, mà gần giống cảm giác nóng cháy khi bị Phật quang bao phủ.
Dù sao người cũng khác quỷ, người là dương quỷ là âm, thứ khiến quỷ phải khó chịu chắc chắn là vật chí dương.
Trong thời đói kém này, dù Phật Đạo lẫn lộn, nhưng chỉ những chùa miếu được cao tăng đắc đạo hoặc đạo sĩ Đạo gia công đức viên mãn trấn giữ mới có tác dụng đó, người như thế đều được gọi là Phật sống, nhưng sao có thể xuất hiện trong thôn hoang nơi núi sâu?
Không lẽ truyền thuyết cỏ tiên mà thôn dân truyền miệng là thật? Đúng là có một vị Bồ Tát lập địa thành Phật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-tap-sinh-vo-han/1405953/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.