Căn phòng rất tối, nguồn sáng duy nhất là ánh sáng từ những gợn sóng lấp lánh lăn tăn trên bể tắm đằng xa, chúng nhảy nhót chập chờn lên xuống theo từng con sóng nhỏ.
Đèn chùm vặn xoắn kỳ lạ rũ xuống từ trên cao, xung quanh là chân nến trang trí cắm nến trắng, thân nến dính đầy vệt nước* như chưa từng được thắp sáng.
(*Lệ ngân = vệt nước mắt)
Đức Mẹ rơi lệ và Bữa tối cuối cùng đều có mặt đầy đủ, món đồ trang trí hình Thập tự giá ngược được treo trên giá sách đối diện cuối giường, xung quanh đính một vòng hoa uất kim hương đen khô.
Phía xa hơn là vườn hồng rộng lớn đang ngủ say giữa trời đêm, qua những ô cửa kính sát đất cỡ lớn có thể dễ dễ dàng nhìn thấy cảnh tượng yên tĩnh cùng đàn đom đóm bay thơ thẩn và ánh trăng trong veo nhàn nhạt bên ngoài.
Ngay trước cửa sổ sát đất, trên chiếc giường lớn màu đen, người đàn ông ôm lấy Ảo thuật gia của mình từ phía sau, ngón tay lướt dọc theo đường lõm của mép sống lưng cậu, yêu thích chẳng nỡ buông tay.
Bên cạnh bọn họ, cái lồng vàng khổng lồ trống không chỉ có thể thấy mặt nền cứng rắn lạnh lẽo.
Sau khi thánh nhọ Âm Dương sư vô tình rơi vào chiếc giường phủ kín cánh hoa hồng, đã bị chủ nhân ký túc xá ném xuống biển một cách không thương tiếc. Có lẽ nó đã để lại một bóng ma tâm lý nào đó, ngay cả cái lồng vàng được tạo ra bởi hứng thú xấu xa bộc phát cũng không có tác dụng gì, thực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-tap-sinh-vo-han/466587/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.