Liễu Uyển Nhi nhàm chán tựa vào bệ cửa sổ nhìn sân trống trải.
Hai ngày này tâm trạng chú hình như không tốt khuôn mặt luôn rất thối,luyện bắn súng chỉ cần cô lười biếng liền trừng phạt đánh vào tay cô,đánh đến tay cô đau quá.
Còn Anh Thiểu Đình hai ngày này giống như đặc biệt bận rộn,buổi sáng cô rời giường hắn đã ra cửa,buổi tối trước khi cô ngủ hắn còn chưa về,cô rất muốn hỏi chú anh Thiểu Đình rốt cuộc đang làm gì vậy,nhưng cô không dám cô sợ nhìn gương mặt nghiêm túc của chú.
Tuần sau lại có cuộc thi Anh ngữ,Anh Thiểu Đình đồng ý dạy cô Anh ngữ ,nhưng bây giờ ngay cả hắn cô còn không thấy được, ai ~ chẳng lẽ thi lại bị trứng vịt.
Bỗng nhiên cửa bị mở ra,một bóng người quen thuộc đi đến,là Vu Thiểu Đình.
Thật giống như tâm hữu linh tê Vu Thiểu Đình đi tới trong viện bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn thấy Liễu Uyển Nhi tựa bên cửa sổ, mấy ngày bận rộn mỏi mệt nhất thời tiêu tán không thấy đâu.
Vu Thiểu Đình phát hiện thì ra chỉ cần nhìn cô hắn đã thỏa mãn.
Anh Thiểu Đình đã trở lại.
Thấy hắn lên lầu Liễu Uyển Nhi lập tức ôm sách Anh ngữ nhẹ nhàng mở cửa phòng ra.
Quan sát khắp nơi không phát hiện dáng người Tô Lực Hằng,thật tốt quá,lỡ để chú biết trễ vậy mình còn đến tìm anh Thiểu Đình,nhất định sẽ bị khiển trách không tuân thủ lễ giáo.
Rón ra rón rén đi qua căn phòng Tô Lực Hằng,Liễu Uyển Nhi xông thẳng đến phòng Vu Thiểu Đình.
Sự xuất hiện của cô khiến Thiểu Đình vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-thuc-yeu-nghiet/802423/chuong-28.html