Chương 5: Ngày thứ 5 – Ở lại qua đêm * Ôn Tễ bị Trương Sơ Việt xoay người lại, lưng đối diện với rèm tắm. Cô còn chưa kịp mở miệng đã cảm nhận được một luồng hơi nóng ẩm trên cánh tay. Giọng anh trầm như tiếng một con bò đực: “Đừng quay lại.” Cảm giác ẩm ướt ấy nhanh chóng biến mất. Ôn Tễ giật mình, ngây ra tại chỗ, đầu óc trống rỗng. Sau đó, cô nghe thấy tiếng sột soạt mặc quần áo phía sau. Cô đứng đó như một gã đàn ông, chờ một cô gái e lệ mặc xong quần áo. Nghĩ đến đây, má cô nóng bừng, vội giải thích: “Tôi chỉ đến xem chỗ nào có thể phơi quần áo thôi.” Không biết anh có tin lời cô nói hay không. Ôn Tễ thậm chí còn tò mò, căn nhà lụp xụp này không có cửa, chỉ treo rèm mà lại là một phòng tắm. “Sân sau có sào phơi đồ.” Giọng người đàn ông vang lên, kèm theo một làn hơi nước nóng hổi. Tai Ôn Tễ đỏ ửng. “Ồ, để tôi đi lấy quần áo ra phơi!” Nhân cơ hội này, cô vội vàng chuồn đi, thậm chí chẳng kịp liếc xem trên người anh có mấy múi cơ bụng, hay liệu có cơ bụng nào không. Nhưng Ôn Tễ nhận ra, Trương Sơ Việt là một người rất có ranh giới. Chẳng hạn như lúc ăn tối, anh mặc quần dài đen, trên người khoác áo thun trắng ngắn tay. Dù làm việc đồng áng có thể làm bẩn quần áo, anh vẫn ăn mặc kín đáo. “Cảm ơn anh.” Ôn Tễ lịch sự đón lấy bát cơm, phát hiện anh đã làm cả một bàn đầy món
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuo-moi-lam-chong-thuong-quan-thuong-hoa/2842342/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.