Chương 71: Tối nay tắt vầng trăng đi. * Ôn Tễ thích giấu đồ, nếu không thì lần đầu tiên của hai người đã chẳng diễn ra trong lán trên núi. Thế nên cái bao cao su bị lật ra hôm ở trong xe, chẳng qua là cô lén mang từ nhà ra, để lần sau anh có sức mà chẳng biết trút vào đâu. Trương Sơ Việt gõ ngón tay lên vô lăng, cười tức tối: “Chỗ cần tiết kiệm thì không tiết kiệm, ngày hôm sau đừng kêu đau nhức là được.” Ôn Tễ đã mở điện thoại nghiên cứu bản đồ, cô hừ nhẹ: “Ở khách sạn mới thật sự làm ngày hôm sau đau ê ẩm cả người ấy chứ.” Cô tính toán trong lòng, tốt nhất là về được Nam Thành trong ngày, lấy đó làm mục tiêu, tạm thời chưa vội đặt khách sạn, nếu không chẳng những tốn tiền, mà Trương Sơ Việt có khi còn chẳng ngủ ngoan. Xe vừa lăn bánh, Ôn Tễ đã bắt đầu ngáp, đồ trên tay từ điện thoại đổi thành sách, Trương Sơ Việt làm tài xế còn phải giúp cô giải khuây: “Có muốn nghe nhạc không?” Mấy giây không ai đáp, anh liếc sang, Ôn Tễ đã ngủ rồi. Anh thở dài, chỉnh nhiệt độ trong xe cao lên, đến trạm dịch vụ tiếp theo mới gọi cô dậy. Lúc cô quay lại, anh đã mua thuốc lá ở siêu thị, vừa quay đầu, anh đã nghe Ôn Tễ gọi: “Trương Sơ Việt!” Thuốc lá được nhét vào túi áo khoác, giấu sâu xuống đáy, thấy cô không phát hiện, ánh mắt cô đang chăm chú nhìn xúc xích nướng. Cuối cùng anh mua cho cô một cái bánh mì kẹp xúc xích và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuo-moi-lam-chong-thuong-quan-thuong-hoa/2842408/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.