Ta đặt váy bách điểu lên khung may áo, chọn chỉ vàng.
Kỳ thật, đôi mắt chim dưới tài nghệ cao siêu của thợ thêu Thượng Chế phòng đã đủ hoàn mỹ, điểm duy nhất chưa hoàn hảo, đó là trong mắt chúng không có thần thái. Chỉ cần dùng chỉ vàng để thắp sáng thần thái trong mỗi đôi mắt, như vậy sẽ thổi sự sống vào cả bức tranh bách điểu.
Trên mảnh váy này có mấy trăm con chim, mỗi một con chim nhỏ lại có một đôi mắt sáng rực rỡ, thoạt nhìn thì thấy phức tạp, trên thực tế, chỉ cần biết đúng kĩ thuật, hai canh giờ là có thể hoàn thành.
Có lẽ còn kịp trở về ngủ một giấc, về phần chỗ hoàng hậu, xem ra phải đợi đến ngày mai mới có thể đi được.
Ta xâu chỉ vàng xong, đang định bắt đầu, lại nghe thấy cách vách mơ hồ truyền đến tiếng rên rỉ, thầm nghĩ tấm ván gỗ này cũng quá mỏng, Thượng Chế phòng phải làm sao để cho tiếng động long phượng hòa loan* này không truyền qua mới tốt.
(*Long phượng hòa loan: chỉ việc XXOO của vua =.=)
Ta lắc đầu cười thầm, lại suy nghĩ lung tung rồi, không băn khoăn nữa, công việc của cục Thượng Cung rốt cuộc đã không còn liên quan đến ta.
Ta dỡ xuống tất cả tâm tư, suy nghĩ về sau phải tìm một chỗ dựa vững chắc khác, mà vấn đề khó khăn Hạ Hầu Thần ra, lần này cũng nhẹ nhàng qua cửa. Lúc này trong phòng không có một bóng người, không cần điều chỉnh biểu tình trên gương mặt, ta theo tiếng rên rỉ lúc có lúc không bắt đầu thêu cực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-cung/876414/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.