Editor: Waveliterature Vietnam
"Không được, đừng....." Lam Thiên Vũ chỉ có thể lặp lại những câu này.
Nghe những lời này Dạ Diễm càng giận dữ hơn, mạnh bạo tra tấn cô.
"Tôi không có, không có....." Lam Thiên Vũ hỗn loạn vừa nói vừa khóc, mơ mơ màng màng, cô đau đớn muốn chết, không còn phát âm nổi.
Sự đau đớn nhục nhã của cô giống như bóng ma hút máu trong lòng, nước mắt Lam Thiên Vũ không ngừng rơi xuống, chảy lên mặt Dạ Diễm, nhưng không cách nào ngăn cản sự trả thù của anh.
Lam Thiên Vũ đau đớn nước mắt chảy ròng ròng.
Dạ Diễm như một con quỷ, không chịu dừng lại.
......
Lam Thiên Vũ mơ màng nhìn anh, cảm giác rất lạ lẫm, cô gần như không biết anh.....
**
Dạ Diễm tạm thời nghỉ ngơi một chút, vẫn muốn tiếp tục hành hạ Lam Thiên Vũ, trên ghế tài xế truyền đến giọng nói của Triệu Quân cẩn trọng hỏi: "Cậu chủ, bây giờ đi đến đâu?"
"Quay về biệt thự ngoại ô phía tây." Dạ Diễm quyết đoán ra lệnh, chuyển sang nhìn chằm chằm Lam Thiên Vũ.
Đôi mắt yếu ớt của Lam Thiên Vũ dần nhắm lại, cơ thể khẽ run lên, yếu ớt không còn chút sức lực, hai tay vẫn đang ôm bụng.
Đầu Dạ Diễm bỗng run lên, lúc này anh mới nhớ Lam Thiên Vũ đang mang thai, anh không động vào người cô nữa, đứng dậy đi đến tủ rượu và rót cho mình một ly Volka, ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh uống rượu.
Cơn đau bụng dữ dội, từng đợt từng đợt, Lam Thiên Vũ hoảng sợ nói với giọng yếu ớt: "Đứa bé, đứa bé....."
Âm thanh của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/2613552/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.