Editor: Waveliterature Vietnam
Dạ Diễm theo bản năng muốn đẩy Cung Vũ Dao ra, nhưng Cung Vũ Dao lại giữ mặt anh lại, ra sức hôn môi anh.
Nụ hôn của Cung Vũ Dao rất vụng về, nhưng lại rất chủ động và nhiệt huyết, đây không phải là những gì Lam Thiên Vũ làm, Lam Thiên Vũ chưa bao giờ chủ động hôn Dạ Diễm, mỗi lần Dạ Diễm hôn cô, cô đều cố gắng chối từ, đó đều là thụ động, không hề có ý định đáp lại nụ hôn của anh.
Hai khoảng trống tạo thành một sự tương phản rõ nét trong trái tim Dạ Diễm, ban đầu anh muốn đẩy cô ra nhưng rồi lại vòng tay ôm lấy eo cô.
Cung Vũ Dao vừa hôn anh, một tay cởi áo khoác ngoài ra, cô chỉ mặc một chiếc váy ren màu đen ngắn cũn, cảm giác rất kích thích, làm tôn lên những đường cong rõ nét, đôi môi kiều diễm ướt át hé mở, hơi thở nhẹ nhàng, giống như một bông hoa mê hoặc lòng người.
Thấp thoảng mùi nước hoa lôi cuốn, cánh tay trắng ngần ôm lấy cổ Dạ Diễm, đôi môi mềm mại quyến rũ mút lấy đôi môi anh.
Ham muốn của Dạ Diễm bị kích thích, nụ hôn trở nên mãnh liệt hơn, bàn tay bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển trên cơ thể Cung Vũ Dao, nhưng mà, trong đầu anh bỗng nhiên hiện lên sắc đẹp dung nhan của Lam Thiên Vũ, anh lập tức dừng lại, khẽ cau mày, bỏ mặt qua một bên tránh đi ánh mắt cô, lạnh lùng nói: "Vũ Dao, ngủ sớm đi, anh phải đi thôi."
"Ưm ~~~" Cung Vũ Dao giữ chặt tay anh, đặt lên ngực mình, nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/2613580/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.