Editor: Waveliterature Vietnam
Lam Thiên Vũ run rẩy một lúc, vẫn ngồi yên một chỗ, thần thờ nhìn cánh cửa đóng kín.
Có phải anh ta dùng cách này để kích thích cô, chẳng lẽ anh ta biết được cô đang ghen sao?
Nực cười, thật là nực cười.
Cô mặc kệ anh cùng với người phụ nữ nào thân thiết, cô không yêu anh, cô không quan tâm đến anh, anh ta muốn làm gì, đều không liên quan đến cô..
Cô hận anh ta..
Nhưng nghĩ về điều đó, Lam Thiên Vũ phát hiện ra rằng không biết cô đã bật khóc từ lúc nào, hóa ra cô đang tự lừa dối mình, là cô vẫn để tâm, vẫn để tâm tới anh ta..
Nhưng bây giờ, trái tim cô rất đau đớn, cơ thể vẫn mệt mỏi vô cùng, cô cảm thấy rằng cô và Dạ Diễm luôn ở hai thế giới khác nhau, họ không thể hiểu được suy nghĩ của nhau, mãi mãi không bao giờ hiểu được.
Bên ngoài có tiếng đập cửa, Tư Cầm kinh ngạc thét chói tai, còn có tiếng đập cửa.
Lam Thiên Vũ biết, Dạ Diễm muốn đi vào phòng Cung Vũ Dao, không biết tiếp theo họ sẽ làm gì, cô cũng không muốn nghĩ tới.
Hai tay cô hết sức bịt tai lỗ tai mình, cắn môi dưới, trong lòng liên tục nhắc nhở bản thân mình: "Lam Thiên Vũ, đừng quan tâm tới đồ khốn nạn kia, đừng để ý tới anh ta, anh ta muốn làm gì thì làm, cút đi, cút đi....."
......
Khi Dạ Diễm xông vào phòng Cung Vũ Dao, Tư Cầm đang thu dọn hành lý, Cung Vũ Dao đang ở phòng tắm rửa, nghe thấy cửa phòng bị đá văng ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/2613583/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.