Editor: Waveliterature Vietnam
"Để cô ấy tự quay về???"
Triệu Quân hơi khó hiểu, Lam Thiên Vũ đã lựa chọn rời đi, Kiều Tinh cũng đã được người của nhà họ Lôi đón đi, hiện giờ cô ấy không có gì vướng bận, sao có thể tự quay về chứ?
"Không phải cậu có cách liên lạc với Lôi Liệt sao?" Ông cụ Dạ trầm giọng hỏi: "Đưa số điện thoại cho tôi."
"Dạ? Vâng vâng." Triệu Quân nhanh chóng đưa số điện thoại cho ông cụ Dạ, ông cụ Dạ cầm điện thoại di động qua bên cạnh gọi điện, điện thoại nhanh chóng được kết nối--
"Alo, xin chào."
"Lôi Liệt phải không?"
"Đúng là tôi. Xin hỏi ông là ai?" Lôi Liệt cảm giác như là nghe giọng của một ông cụ, nhưng không biết là ông cụ nào lại gọi điện thoại cho mình vào lúc này.
"Tôi là ông nội của Dạ Diễm." Ông cụ Dạ nói một cách dứt khoát: "Tôi tìm cậu là muốn nhắc nhở cậu một chuyện."
"Vâng, xin chào ông Dạ! Rất vinh hạnh khi nhận được điện thoại của ông, xin ông cứ nói, cháu đang nghe ạ."
Tuy Lôi Liệt không có ấn tượng tốt với người của nhà họ Dạ, nhưng dù sao ông cụ Dạ cũng đã lớn tuổi, là trưởng bối của anh ta, là một người được gia đình giáo dục tốt, cho nên anh rất lễ phép và khiêm tốn.
"Đúng là con trai của Lôi Chấn Đình, gia giáo rất tốt." Ông cụ Dạ nói.
Lôi Liệt hơi sửng sốt, ngạc nhiên hỏi: "Ông, sao ông lại biết thân phận của cháu?"
Thân phận của anh ta luôn được che dấu rất kỹ, dù Dạ Diễm và Tiêu Hàn đã điều tra rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/2613635/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.