Mạc tổng rời khỏi nhà...!để lại Tiêu Tuyết ngồi mất hồn trên ghế.Vừa lên xe, Hàm Quang đã ngoái cổ xuống nói:"Phía bên Jam đang chính thức hạ màn đó.
Giờ bọn chúng đang tới bến tàu.
Tối nay sẽ tổ chức Casino ở đó nghe nói rất nhiều nhà cổ đông sẽ tham gia"Mạc Lăng cau mày "Hắn nghĩ vài chiêu trò đó mà động nổi vào mảnh đất của ta à?"Hàm Quang nghe thế quả thực rất đắc ý, đúng là con người Mạc tổng chưa bao giờ để ai hơn mình cái gì.
Anh gạt số "Vậy tới bến tàu chứ?"- "Còn phải hỏi" - Mạc Lăng nói xong sau đó khoanh tay lại anh ngả về phía sau.Hàm Quang nhấn ga, chiếc xe lao về phía trước.
Đối với Mạc tổng chỉ có hai suy nghĩ một là phải "Đến trước" hai là phải "Đúng lúc" cho nên nếu đỡ lỡ cả hai trường hợp thì anh không xứng làm cánh tay đắc lực cho Mạc Lăng.Chiếc xe đã gặp mặt con tàu chỉ sau nửa tiếng.
Các vị khách đã bắt đầu có mặt đầy đủ để chuẩn bị lên tàu tham gia vào Casino tối nay.
Toàn những vị tỷ phú có tiếng, đều rất háo hức.
Mạc Lăng vẫn tỏ ra rất bình thường anh tiến vào.Phía bên ngoài đã rất nhiều cận vệ thì vào trong cũng rất nhiều.
Mở ra trước mắt mọi người là những chiếc bàn lớn, trên trần chỉ có duy nhất chiếc đèn pha lê lớn tạo cảm giác sang trọng đến lạ.
Tiếng xúc xắc lắc, tiếng hô hào của mọi người.Nhưng nó chả có điểm nào thu hút Mạc tổng cả, anh ngồi từ phía xa theo dõi tất cả, tay cầm ly rượu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-ha-ky-duyen/397167/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.