"Cứu...!tôi..."Cô sợ lắm, nước mắt khô trên má cô.
Trên cổ cô vẫn còn lằn ngón tay của người đàn ông kia.Hắn ta đứng dậy, vô cùng tức giận, hắn túm lấy chai rượu lao tới.Ân nhân cứu cô vẫn không thay đổi ánh mắt, anh ta không hề toát ra vẻ lo lắng hay sợ sệt mà chỉ đứng đấy.Người đàn ông kia dơ chai rượu lên đập thì bị anh ta chặn đứng lại.Chưa hết một giây tay ông ta đã bị bẻ ra sau, ông ta đau đến tím mày tím mặt.Tiêu Tuyết còn không biết mình nên làm gì trong tình huống này thì cả người cô bị người con trai đó lôi đi mất.- Người ăn mặc vest đen lịch lãm này là ai? Sao lại cứu mình?Cô chưa kịp hỏi thì...BỤP!Anh ta đột nhiên dừng lại khiến mặt cô bị dính vào tấm lưng ấy."Mạc tổng, chúng tôi tới muộn, xin thứ lỗi"Câu nói có chút quen thuộc, Tiêu Tuyết cũng ngờ ngợ.
Là người đàn ông đeo kính đã nói chuyện với cô hôm đó.
Thật sự là họ rồi.Người con trai đó ngó thấy cô "Chúng ta lại gặp nhau rồi!"Mạc tổng không nói lời nào chỉ đẩy cô về phía trước.
Tiêu Tuyết xuýt thì ngã.Anh ta chỉnh lại bộ đồ rồi nói "Về!"Người đeo kính kia cúi đầu sau đó cũng kéo theo cô."Chuyện gì...!chuyện gì thế?"-"Suỵt...!lên xe rồi nói" - Anh ta nói xong cứ thế đẩy cô vào xe.Mạc tổng ngồi trên xe không nói một lời nào.
Anh ta chỉ khoanh tay lại hai mắt nhắm lại và ngửa người ra sau.Không gian này lạnh lẽo đến phát sợ, Tiêu Tuyết không dám nói một lời nào.
Toàn thân cô cũng đau nhức do chuyện vừa nãy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-ha-ky-duyen/397170/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.