Lục Tiệm dắt trường đao vào bên hông, triển khai thuật Khiêu Ma, nhảy lên đầu tường. Thân hình của Bắc Lạp Sư Môn như quỷ mị, di chuyển không một tiếng động. Lục Tiệm hơi phục người xuống, bám sát theo sau.
"Vù", một mũi tên sắc nhọn từ phía sau bắn đến, Lục Tiệm vừa phát giác, tay đã động, trường đao như lưu tinh, đẩy bật mũi tên bay đến.
"Thích khách". Tên võ sĩ phát tiễn không trúng, kêu to lên.
Bắc Lạp Sư Môn đột nhiên lộn lại, chỉ một cái tung mình, nhảy lên trên cổ của Lục Tiệm.
"súng Điểu, súng Điểu". Tiếng kêu từ bốn phương tám hướng luân phiên vang lên.
Tiếng súng dày đặc như tiếng rang đậu từ bốn phía vang lên. Lục Tiệm múa trường đao loang loáng. Y cũng không biết đao nhanh như thế nào, chỉ nghe thấy tiếng choang choang choang của đạn chì, khó mà phân biệt được trước sau. Theo đao thế của y biến nhanh, hai tay của y cảm nhận rõ ràng được quỹ tích khí lưu của mỗi một viên đạn chì.
Trong khoảnh khắc, ánh đèn lồng đều đến, chiếu sáng đình viện như ban ngày, đám võ sĩ tay lăm lăm súng vây lấy trước tường, chỉ thấy một bóng đen lướt nhẹ một cái trên đầu tường, liền biến mất vào bóng đêm thăm thẳm.
Lục Tiệm toàn lực chạy như bay trên đồng hoang, từng cơn mệt nhọc trước đây chưa bao giờ có ập đến. Lúc nãy tháo chạy ra khỏi Thanh Châu, mọi khí lực của y gần như tiêu hao hết, sự trống rỗng quen thuộc từng cơn từng cơn ập đến, đột nhiên hai đầu gối mềm nhũn, y ngã quỳ xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-hai/1849281/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.