Lục Tiệm cứ khẳng định là do trời sinh, hai người tranh biện một hồi, Ninh Bất Không loà mắt, không cách gì đích thân nhìn được, chỉ biết nói: "Có phải là bớt không, tạm thời không luận nữa. Nhưng chữ Tiệm này lại có ngụ ý to lớn khác, lấy từ quẻ Tiệm trong Chu Dịch ra. Lời hào trong cửu tam hào của quẻ Tiệm nói rất hay: "'Hồng tiệm vu lục. Phu chinh bất phục, phụ dựng bất dục, hung, lợi ngự khấu.' Tên gọi của ngươi là Lục Tiệm, thầm hợp với câu 'Hồng tiệm vu lục', câu phía sau 'Phu chinh bất phục, phụ dựng bất dục, hung', tức là nói, trượng phu xuất chinh không có quay về, thê tử mang thai nhưng lại không nuôi dạy, đó là điềm đại hung. Còn như câu cuối 'lợi ngự khấu', tức là nói tuy rằng hunh hiểm, nhưng lợi ở chống lại tặc khấu".
Nói đến đây, y đột nhiên thở dài một tiếng, nói: "Lục Tiệm, ngươi nên ghi nhớ kỹ lấy những lời ta nói hôm nay, tuy nói rằng nhân sinh nhiều biến đổi, tuyệt không phải là những lời nói có thể liệu đúng, nhưng một chữ Tiệm nhỏ nhoi này, có thể là lời kết luận cả đời ngươi".
Nói hết lời này, hai ngươi đều chìm vào trầm tư, trong khoang tĩnh lặng một hồi, chỉ nghe thấy tiếng sóng đằng xa, lúc mất lúc có, đột nhiên bộp một tiếng, hoa đèn nổ bung ra, Lục Tiệm chợt bừng tỉnh, hứ một tiếng, nói: "Vậy tên của Ninh tiên sinh lại có hàm nghĩa gì?".
"Niên kỷ còn nhỏ, ở đâu mà có nhiều tò mò vậy?". Ninh Bất Không quát nói: "Qua đây, ta dạy ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-hai/1849290/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.