Cù Tinh làm sao để ý thằng tiểu tử ngốc này, dù sao đã muốn làm chuyện mất mặt mũi, cũng đành phải làm tới. Mắt thấy Niệm Hương đem Tập Ngọc ôm chặt trong lòng, toàn bộ phía sau lưng không có một chút đề phòng, hắn ánh mắt hung ác, huy chưởng dùng tới mười phần công lực, chỉ một chưởng chết ngay lập tức hai người!
Ai ngờ bàn tay vừa chạm vào lưng ngốc tử kia, cảm giác tựa như dùng hết khí lực lại đánh vào một đám mềm nhũn, hư không mềm mại, hắn dùng mười phần công lực, thế nhưng trong nháy mắt cũng không biết đi chỗ nào!
Cù Tinh hoảng hốt, chỉ nói người này là giả ngây giả dại, chẳng lẽ hắn nguyên là một cao thủ? ! Hắn vội vàng thu chưởng, hai chân lập tức nhảy ra. Nhưng bàn tay hắn lại như bị dính chặt vào lưng Niệm Hương, bất luận dùng sức thế nào cũng không rút ra được. Cù Tinh chỉ cảm thấy lồng ngực đại chấn, khí huyết cuồn cuộn, lập tức sắc mặt trắng bệch.
Một bên Lục Trọng Nhân thấy đại ca thần sắc quái dị, làm như dùng đủ mười phần công lực, lại bất luận như thế nào cũng không thu về được, không khỏi sợ hãi, nhấc chân hướng eo Niệm Hương, đá tới, chỉ cảm thấy đá trúng cái gì rất cứng, theo huyệt đạo có cái gì đó đi lên, hắn quát to một tiếng, chỉ cảm thấy theo hai chân bắt đầu ngứa vô cùng, thật sự nhịn không được, lảo đảo hai bước, ngã xuống.
Tất cả mọi người bị biến cố này làm sợ ngây người, Tập Ngọc ngạc nhiên nhìn Niệm Hương, đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-hoa-tiec-ngoc/996730/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.