[Đây là chuyện gì?
Công lực của nàng, cho dù dùng tới tám phần lực cũng không thể đánh xuyên qua yết hầu như thế! Huống chi hôm qua nàng cũng chỉ dùng ba phần lực, hù dọa một chút mà thôi. Là ai dùng ám khí của nàng đem giết chết người? ! Lại còn đả thương ở cùng một vị trí!
Hàn Dự Trần cười ha ha:
“Đa tạ Cù lão thay tại hạ làm sáng tỏ tội danh, cả hai đều trúng ám khí, Cương Châm cùng Thiết đạn châu, tại hạ không có thói quen dùng vũ khí, huống chi trên thân tại hạ cũng không mang này ám khí này. La tiên sinh, chỉ sợ ngươi sai lầm rồi!”
La Nhuận Sinh thấy Cù Tinh trầm ngâm không nói lời nào, không khỏi tức giận, đáy mắt như hóa đỏ, lạnh lùng nói:
“Nhất định là thằng nhó này! Cho dù Cù lão che chở ngươi, Lão Tử hôm nay cũng phải đem ngươi xẻ thành trăm mảnh!”
Vừa dứt lời, chợt nghe trên lầu truyện tới một giọng nói mềm mại:
” Khoan, đạn châu là của ta.”
Mọi người đồng loạt quay đầu, chỉ thấy trên thang lầu một nữ tử trẻ tuổi đang đi xuông, nàng có một khuôn mặt trái xoan xinh đẹp nhã nhặn, màu da trắng như tuyết, đôi mắt đen sáng, thật sự là một thiên kim tiểu thư xinh đẹp văn nhã, không hợp với không khí và gươm cung bạt kiếm dưới lầu.
Hàn Dự Trần giật mình, ngạc nhiên nói:
“Quả thật là ám khí của Tư Mã cô nương sao? Chẳng lẽ ngươi. . . . . .”
Tập Ngọc đi tới, nhận viên đạn châu trên tay Cù Tinh, nhìn một chút, gật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-hoa-tiec-ngoc/996740/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.