Dưới bầu trời xanh ngắt, hoa dại đủ màu nơi bãi cỏ khiến Mỹ Ly nhìn hoa cả mắt, nàng ngồi xuống, dùng ngón tay nhẹ nhàng mân mê cánh hoa xanh nhạt mỏng manh. Nếu là thuở trước, nhất định nàng sẽ hái ngay không chần chừ, giờ thì nàng không nỡ.
Mấy bóng trắng chạy vụt tới khiến nàng giật bắn mình, định thần nhìn kỹ thì ra một chú thỏ mẹ dẫn theo bầy thỏ con đang bị tiếng trống tiếng kèn dồn đuổi hoảng loạn, bọn chúng núp vào lùm cây thấp, tuy nhiên lớp lông trắng muốt vẫn lấp ló. Có lẽ bọn chúng quá mệt, mà có lẽ chúng cảm thấy đã an toàn, nên cứ lủi mình nơi đó không chịu chạy nữa.
Tiếng vó ngựa dồn dập vẳng tới, Mỹ Ly kinh hãi, thậm chí còn nghe tiếng mũi tên rút ra khỏi ống. Bầy thỏ cũng cảm nhận được nguy hiểm, lập tức chạy tản ra bốn phía. Một con thỏ non bị cành cây ngăn lại, thỏ mẹ chạy được mấy bước rồi bất ngờ dừng phắt, quay trở lại luẩn quẩn bên con, tựa hồ muốn giúp nó thoát hiểm.
Mỹ Ly cay cay sống mũi, nước mắt ròng ròng tuôn rơi. Lúc khổ sở không nói nên lời, nàng mong mỏi biết bao có người đứng ra che chắn hộ, mong mỏi biết bao cha mẹ mình còn sống.
Chắc là do nàng đã loạn trí, hoặc là do hành động của thỏ mẹ khuấy động khao khát mãnh liệt nhất nơi đáy lòng nàng, Mỹ Ly bất chấp nguy hiểm xông tới gỡ thỏ con thoát khỏi dây leo.
“Muốn chết sao?” Tiếng quát chói tai cùng tiếng tên bay vùn vụt cùng lúc ập tới.
Mỹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-ly/2109369/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.