Mộ Cửu: " Ta không làm gì được nếu ngươi không cởϊ áσ."
Lục Áp không thể làm gì khác nên đành cởi ngoại bào ra, để lộ thân thể cường tráng đẹp đẽ bên trong lớp áo choàng mỏng.
Áo choàng này là do Nữ Oa nhờ Chức Nữ dệt thành cho hắn, được cắt may vô cùng khéo léo, rất biết ý khắc họa lên vòng eo hoàn hảo, cơ bụng sáu múi của hắn, tiện thể, hai bắp thịt trước ngực cũng không chút khách khí nào hiện ra, còn có cái mông, không có ngoại bào rộng rãi che lại nên cũng vểnh cao như nó vốn thế. Dáng vẻ này cũng không khác lắm so với khi hắn sống trong Thanh Huyền Cung, nhưng cho tới bây giờ, hắn chưa từng quần áo xốc xếch như vậy khi ra ngoài.
Hắn nhìn Mộ Cửu, thế nhưng sự chú ý của Mộ Cửu hoàn toàn không đặt trên người hắn.
Mộ Cửu vừa nhìn vết thương liền không khỏi chà chà hai tiếng, hiện tại vết thương này đã máu thịt be bét rồi. Lại nhìn lên mặt hắn, một nửa điểm khó chịu cũng không có.
Vừa nghĩ tới tuy một thân tu vi của hắn là thật, nhưng ngay cả chút phép tắc sinh tồn cũng không hiểu, không biết... đã phải chịu bao nhiêu thiệt thòi bên ngoài, ngữ khí của nàng không khỏi mềm mại hơn. Ai cũng có quá trình trường thành mà, đối với tiểu tử cần được giáo dục thêm này, nàng thân là người từng trải nên thấu hiểu hơn mới đúng.
" Sẽ hơi đau, kiên nhẫn một chút." Nàng nói.
Lục Áp ngửi được mùi thuốc, bỗng nhiên cầm chiếc lọ lên nhìn tỉ mỉ: "
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-than-den-roi-quyen-1/2578368/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.