Cung điện phía sau thạch đỉnh hoàn toàn được mở, mười danh thủ cầm bảo kiếm bước ra, phân chia đứng gác hai bên cổng điện. Bên phải cổng điện đặt một chiếc trống so với bàn tròn còn lớn gấp đôi cùng một tay trống Cửu Vĩ Hồ cao như núi Thái Sơn, tiếng trống vang lên kinh thiên động địa!
Chỉ trận chiến mà cũng không phải chiến này cũng đã khiến người ta hụt hơi ba phần. Cơ Mẫn Quân tuy có xuất thân hoàng tộc nhưng đến nơi này liền lập tức như biến thành nhà quê lên tỉnh, hai tay không biết nên buông hay nên nắm, trước kia nàng ta còn tưởng Thanh Khâu chỉ là một nơi hoang dã, bây giờ đến mới biết, đúng là so với Tử Cưu quốc của họ còn lớn hơn vài phần!
Bước vào trong điện, nhìn thấy rất nhiều bảo vật kì lạ không biết tên, khung đỉnh chạm trổ tinh tế, còn có tượng điêu khắc các loại thần thú tứ phương, Hoa Thanh cũng không khỏi túc nhan, chắp tay cúi người với Hồ Vương đang ngồi cao cao tại thượng: " Tử Cưu quốc Minh Nguyên Tông chủ Hoa Thanh bái kiến Hồ Vương." Nói rồi, hắn thuận tiện liếc về phía ba người Mộ Cửu đứng một bên xem kịch.
Mộ Cửu nghe được ba chữ Minh Nguyên Tông liền không khỏi cả kinh, Minh Nguyên Tông không phải chính là sư môn của Lâm Kiến Nho hay sao? Tại sao lại là họ? Lâm Kiến Nho đâu? Nàng lập tức ngẩng đầu nhìn sang, Lâm Kiến Nho còn chưa thấy đã thấy một khuôn mặt quen thuộc, chính là người từng có tranh chấp với nàng ở Nam Thiên Môn, Lương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-than-den-roi-quyen-1/2578457/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.