Mộ Cửu có chút không hiểu, đây là ý gì?
Không chờ nàng nghĩ kĩ, Ngọc Đế bên này lại nói: " Có điều nghe ngươi nói vậy, đứa bé kia cũng thật thê thảm. Nếu ngươi có thể không để nương nương biết việc này, trẫm cho ngươi mặt mũi cũng không có gì quan trọng."
Mộ Cửu lập tức nhận ra ý vị, hóa ra là muốn nàng giữ ý tứ!
Cái này cũng dễ.
Nàng lập tức nói: " Vi thần đảm bảo, tuyệt đối sẽ không ra ngoài nói lung tung."
Chuyện khác nàng không dám hứa chắc, nhưng chuyện này có thể đảm bảo, chỉ cần không có chuyện bất ngờ xảy ra.
Ngọc Đế lúc này mới gật đầu, vẫy tay bảo tiên nga mang văn phòng tứ bảo đến, viết khẩu dụ cho nàng: " Cầm cái này đi tìm Ti Mệnh Tinh Quân là được."
Mộ Cửu nhanh chóng quỳ xuống tạ ơn, lòng đầy hoa nở ra khỏi cửa.
Chỉ là hắn dễ dàng đưa khẩu dụ khiến nàng có chút bất ngờ, hơn nữa tại sao Lưu Tuấn lại biết hắn sẽ đáp ứng?
Đi tới cầu ngọc, nàng không nhịn được dừng chân, quay đầu nhìn lại hướng Hiên Viên Cung, chỉ thấy đoàn người đã rời đi, Ngọc Đế đang chậm rãi đi về phía Lưu Tâm Cung.
Ôi, kệ đi!
Đạt được mục đích là được.
Nghĩ vậy, nàng đem hoàng lăng cẩn thận thu vào tay áo, qua cầu định xuất cung.
Nào có biết mới tới đuôi cầu, một làn gió thơm liền xông tới trước mặt nàng, ngay sau đó lại có tiếng nói chuyện. Ở đuôi cầu xuất hiện một đoàn người, người đứng giữa búi tóc cao, da thịt nở nang,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-than-den-roi-quyen-2/168354/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.