Hắn ta xoa xoa chân, ai oán nhìn ta: "Quỳ lâu quá, chân tê rần rồi."
Biểu cảm này rất giống lúc nhỏ hắn ta nũng nịu xin ta dẫn đi chơi.
Ta nhìn ánh mắt đó, lại nghĩ đến trái tim chân thành hắn ta bộc lộ, chỉ thấy thật là khó xử.
13
Lúc này đèn đã lên, đường phố đông đúc người qua lại.
Ta nhìn Thương Bắc đi phía trước, lại nhìn bàn tay đang nắm c.h.ặ.t t.a.y ta.
Thầm nghĩ, con hồ ly này càng ngày càng không biết phép tắc, giờ lại lợi dụng sư tỷ một cách tự nhiên như vậy.
Đi được vài bước, thấy bên bờ sông thành có một nhóm người đang tụ tập.
Ta lại gần xem, hóa ra là người phàm đang thả đèn hoa đăng cầu nguyện với thần linh.
Đèn hoa đăng được làm thành hình hoa sen, ở giữa đặt một đoạn nến, trong gió nhẹ khi sáng khi tối, trông rất đẹp.
Chỉ nghe bên trái có một cô nương trẻ tuổi nhắm mắt, chắp tay trước ngực.
Miệng nói: "Cầu xin thần linh ban cho con một mối nhân duyên tốt đẹp."
Nói xong thả đèn hoa đăng xuống nước, để nó trôi đi nhẹ nhàng.
Lại nghe bên phải một thiếu niên lang lầm bầm: "Lần này cầu xin cưới được một nương tử tốt."
Ta thấy rất thú vị, liền lén bắt quyết.
Chân cô nương kia bỗng mềm nhũn suýt ngã xuống sông, ta lại bắt quyết khiến thiếu niên kia đến kéo nàng lại.
Chỉ thấy hai người mặt đỏ bừng lên.
Ta rất hài lòng nhìn hai người, duyên phận đã đến đây rồi.
"Tỷ lại nảy sinh ý định làm bà mối."
Tiếng cười của Thương Bắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-than-xin-nhe-chut-lac-boi-boi/1894243/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.