Tên cha của Tần Tịch Thần rất có khí phách, tên một chữ Lôi, cả họ gọi là Tần Lôi. Sự thật cũng chứng minh, diện mạo ông ấy rất khí phách, có điều sau khi Lục Thiếu Hoa tiếp xúc với ông ấy một thời gian mới biết, điều này chỉ là mặt ngoài.
Đừng xem thường Lục Thiếu Hoa mới hai mươi tuổi, nếu tính cả kiếp trước thì Lục Thiếu Hoa đã hơn bốn mươi tuổi, hiểu đời, cho nên trong mọi tình huống, Lục Thiếu Hoa đều có thể coi là lão luyện.
Kỳ thật Tần Lôi cũng cực kỳ lạ lùng. Tin tức ông ta biết rất nhiều, ông ấy biết Tập đoàn Phượng Hoàng có ông chủ hai mươi tuổi, cũng chính là Lục Thiếu Hoa, kỳ thật là con rể của ông ta. Nhưng vừa tiếp xúc với Lục Thiếu Hoa, ông ta mới phát hiện, hóa ra Lục Thiếu Hoa thành công không phải ngẫu nhiên.
Đúng vậy, với logic bình thường nhìn một việc, một người hai mươi tuổi thì có thể làm được việc gì lớn, nhiều người hai mươi tuổi vẫn còn mài đũng quần trên ghế giảng đường, chưa biết làm gì, mà Lục Thiếu Hoa đã làm nên một huyền thoại.
Đã từng lăn lộn trên dòng đời, trong việc buôn bán, nếu không có một sự điềm đạm, chín chắn, thì dù thế nào cũng không thể thành công. Có thể nói, điềm tĩnh là yếu tố quan trọng nhất trong kinh doanh.
Rất hiển nhiên, Lục Thiếu Hoa rất điềm tĩnh, trong lòng Tần Lôi có một câu “Thành công quả nhiên không phải là ngẫu nhiên”. Nhưng lúc này ông ta là bố vợ của Lục Thiếu Hoa, không liên quan gì đến việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-truong-dai-chien/898849/quyen-4-chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.