Lục Thiếu Hoa đi vào phòng Lưu Minh Chương, gõ vang cửa phòng. Một lúc sau truyền đến giọng mệt mỏi của Lưu Minh Chương
- Đến đây.
Cửa phòng mở, chỉ thấy ngón áp út của Lục Thiếu Hoa đặt ở môi, làm ra động tác ‘ Xuỵt’, mắt nhìn vào trong phòng, như đang nói: “ Vào trong đã rồi nói.”
Nhìn thấy dáng vẻ này của Lục Thiếu Hoa, Lưu Minh Chương thông minh thế làm sao lại không đoán ra Lục Thiếu Hoa có việc quan trọng tìm y. Vả lại muốn gạt Trần Quốc Bang, vì vậy, né người để hắn vào, sau đó còn nhìn qua phòng hắn một lượt, xem Trần Quốc Bang có ra ngoài hay không, nhưng phòng vẫn đóng chặt cửa, lúc này mới yên tâm đóng cửa lại.
- Ha hả, Lưu tiên sinh ngồi trước đi, em có chút chuyện muốn bàn với anh.
Lục Thiếu Hoa nhìn qua Lưu Minh Chương, lúc này y có vẻ nghiêm túc, hẳn là đoán ra tìm y có việc. Trong lòng thầm gật gật đầu, y thích một số người thông minh, một động tác, một vẻ mặt là có thể biết đằng sau đối phương muốn làm gì.
- Ừ, em có phải là tìm anh có việc gì quan trọng?
Sau khi Lưu Minh Chương ngồi bên cạnh Lục Thiếu Hoa, vẻ mặt còn chăm chú nhìn hắn.
- Ừ, chính xác mà nói là có hai việc muốn anh đi làm giúp em.
Lục Thiếu Hoa gật gật, ánh mắt giống như chợt có một tia sáng.
Thực ra khi quyết định để Lưu Minh Chương một mình đi làm, trong lòng đã nghĩ rất nhiều. Giao cho y một khoản tiền lớn như vậy, nếu y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-truong-dai-chien/899977/quyen-1-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.