Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa sớm gọi Lưu Minh Chương dậy, kéo y vào trong phòng giúp hắn dịch tin trên TV, lúc gần 7h, tin thời sự thứ nhất đã làm Lục Thiếu Hoa chú ý.
- Lưu tiên sinh, giúp em dịch một chút.
- Ừ
Lưu Minh Chương gật gật đầu.
- Tôi xin thay mặt tòa án bày tỏ sự xin lỗi với toàn thể nhân dân. Là chính phủ không kịp thời thảo luận ra cách ứng phó nên mới để thị trường chứng khoán hai ngày này liên tiếp hạ xuống. Tuy nhiên đêm qua, tòa án có hội nghị nội các, hội nghị quyết định, hôm nay chính phủ sẽ triệu tập số tiền lớn tới cứu thị ...
- Ha hả, quả nhiên đúng như đã liệu.
Lục Thiếu Hoa nghe thấy hai từ cứu thị, vốn không có hứng thú nghe thêm nữa.
- Được rồi, ngủ thôi, tắt TV đi, không cần để ý đến nó.
- Đi ngủ? Lập tức sẽ mở cửa, không đi xem sở giao dịch chứng khoán?
Lưu Minh Chương không biết là không tin tưởng chính phủ Nhật Bản hay vì không lo lắng mặc kệ.
- Ha hả, không cần phải xen vào, chỉ cần buổi chiều trước báo cáo cuối ngày đi một chuyến là được rồi. Ái chà! Mệt chết rồi, đi ngủ, đi ngủ.
Lục Thiếu Hoa cầm điều khiển điều hòa, nằm lên giường, kéo chăn che mặt.
Lưu Minh Chương nhìn thấy Lục Thiếu Hoa như vậy, chỉ biết hắn thật không muốn đến sở giao dịch chứng khoán, lắc lắc đầu, ra khỏi phòng. Y cũng về ngủ, người ta là ‘ Ông chủ’ còn không quan tâm, y là ‘ Người làm công’
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-truong-dai-chien/899979/quyen-1-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.