Từ lúc nghe tin Lục Đông Anh có thai thì gia đình cả hai bên đều thường xuyên lấy lý do sức khỏe để đưa cô về nhà chăm sóc, nhưng đa số đều bị Tôn Vĩnh Thành tìm đủ mọi lý do trên đời này để từ chối yêu cầu của bọn họ.
Cho đến lúc Lục Đông Anh thập tử nhất sinh thì hắn cũng là người lo lắng nhất...!
Bác sĩ báo với gia đình là cô khó sinh do sức khỏe từ nhỏ đã rất yếu, dù được chăm sóc cẩn thận nhưng vẫn có một số thứ không phải cứ chăm sóc là sẽ cải thiện được.
Lúc đó cô nghe tiếng Tôn Vĩnh Thành gào lên cái gì mà phải cứu vợ hắn, hắn không quan tâm đứa trẻ nhưng bác sĩ phải đem vợ hắn trở về với hắn...!
Lục Đông Anh nhớ lại cái khoảng khắc đó mà tim như hẫng đi một nhịp, cô cũng chợt nhận ra việc gả cho người đàn ông này là điều đúng đắn nhất trong cuộc đời của cô, người yêu cô hơn cả sinh mệnh...!
"Bây giờ anh đang trong thời gian nghỉ phép, hay mình sinh thêm một đứa nữa nhé...!"
Tôn Vĩnh Thành lắc đầu nguầy nguậy, hắn không điên đến mức đẩy vợ yêu của mình vào chỗ sinh tử đến lần thứ hai.
Mỗi khi nghĩ đến ngày đó là tim hắn dường như ngừng đậo rồi, ấy vậy mà vợ hắn còn giỡn nhây được...!
"Một đứa là quá đủ với anh rồi, anh không thích chia sẻ em với ai hết...nên anh mới đem nó cho nhà nội ba ngày nhà ngoại ba ngày để chăm sóc đấy...!"
Lục Đông Anh buôn cười xoa đầu Tôn Vĩnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-tuong-dai-nhan-doc-sung-vo-yeu/974059/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.