Khi cô ta thanh minh Huyễn Siêu càng tức giận hơn, hắn giương kiếm lên, ai cũng đoán được việc kinh khủng hắn sắp làm lúc này, nhưng vào đúng lúc đó, Vương đế lại giá đáo đi bên cạnh còn có quốc công.
Cũng nhờ Vương đế can thiệp mà Linh Đan đã giữ được cái mạng này.
Huyễn Siêu quăng thanh kiếm xuống đất, thúc ngựa đi, hôn sự tưởng như hoành tráng lại bị làm cho tan hoang.
Ngay sau đó hắn ra lệnh cho toàn quân truy tìm tung tích bắt Lạc Dao quay về.
Hắn đến nhà của bà đỡ tra hỏi, nhưng nhà bà ta đã vắng hoe, hắn cố bình tĩnh hít một hơi thật sâu rồi ra lệnh cho quân lính đốt trụi căn nhà đó.
Từ lúc đó bà đỡ cũng bị đưa vào danh sách truy nã, giết tại chỗ nếu bắt được không cần phải đưa về quy án.
Lạc Dao đã rời khỏi đó cũng hơn nửa ngày rồi.
Nàng bây giờ đang ở một thôn trang dưới chân núi.
Đi bộ lâu như vậy nàng cũng thấm mệt.
- Chỉ cần vượt qua ngọn núi kia là trở về Hoàng triều rồi.
Nhìn về hướng ngọn núi kia Lạc Dao có vẻ bồi hồi.
Nàng sắp được trở về quê hương rồi.
Nàng dừng chân tại một quán ăn ven đường, nàng ăn vội để lấy sức vượt qua ngọn núi, nhưng nàng nghe được những người khách trong quán ăn bàn tán.
Trên núi có thú hoang ăn thịt người, đi ban ngày đã nguy hiểm, buổi tối còn nguy hiểm hơn.
Nhìn ra trời cũng gần tối, nàng quyết định sẽ trọ lại khách điếm một đêm, sáng sớm mai sẽ lên đường.
Nửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-vuong-phi-ky/451226/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.