Đường Đại trở về Phù Vân tiểu trúc, Hà Hinh thần sắc quái dị, Đường Đại nghi hoặc, nàng bắt đầu kéo Đường Đại đi về phía trước, cúi đầu nói hai chữ —— Dung Sơ. Đường Đại thấy đầu choáng váng, nàng kỳ thực không muốn quản mấy chuyện nhàn rỗi này, nàng thầm nghĩ phải ngủ cho khỏe một giấc, cho dù là từ đó an giấc ngàn thu không tỉnh lại…
Nhưng nàng tới cuối cùng cũng xốc lại tinh thần đi vào trong, ở phía sau hành lang bên ao sen thấy hai người sóng vai mà đứng, dĩ nhiên là Trì Dung Sơ và Dụ vương.
Đồng Bình nhi ở bên cạnh lan can nhìn, vẻ mặt mất hứng. Đường Đại thấy ý thức càng ngày càng ảm đạm, nàng từ lúc đi săn về liền tắm, vội vã đi tìm Hàn Phong, ngay cả nghỉ ngơi một chút cũng không.
Lúc này đã gần đến hoàng hôn, hoa sen trong ao sớm đã héo rũ, lá sen cũng dần tàn úa, chỉ có hoa cúc, cây cam, đạm phấn, tuyết thanh, yên hồng, kim hồng, khoe sắc vây quanh tiểu kính, con đường như vết mực trải lên cánh đồng hoa.
Đường Đại giẫm lên đường đá nhỏ đi qua, hai người đang nói chuyện rất vui vẻ, đôi người giữa hoa cỏ, vốn là việc phong nhã, nàng lại là người phá hoại phong cảnh: “Vương gia.”
Dụ vương quay đầu nhìn nàng: “Đã trở về?” Hắn hướng nàng vươn tay, đỡ Đường Đại qua, vô ý thức lại chen Trì Dung Sơ qua một bên. Trì Dung Sơ cúi đầu, hai tay tự nhiên buông xuống, rất cung kính đứng hầu hạ, chỉ là đầu cúi rất thấp, nhìn không ra sắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-chu-dai-than/809535/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.