Mấy ngày sau đó, Thuỵ Miên và ba người dù cố công tìm kiếm cũng không gặp lại được nam nhân hôm trước. Việc không có được tin tức gì mới làm nàng càng có cảm giác bất an. Khi càng gần đến ngày trăng rằn, Thuỵ Miên thường xuyên tìm đến lều của Mặc Cảnh và Đắc Di chỉ để chắc chắn mọi người vẫn ổn.
Một ngày trước đêm trăng tròn, bộ tộc Mật Ngư Nhĩ tổ chức tiệc rước trăng, buổi tiệc để đón lễ hội chính thức vào hôm sau. Trai gái trong bộ tộc đã trăng cờ kết hoa khắp các lều, lại mang rượu ngon cùng hoa quả đồ mặn, bày sẵn giữa sân rộng lớn giữa các lều trại. Lửa trại được thắp sáng, ngọn lửa rừng rực cháy đỏ cả bầu trời đêm đầy sao. Tuy chưa phải ngày trăng rằm nhưng trăng hôm nay cũng đã sáng tròn rừng rực.
Thuỵ Miên và ba người còn lại được mời tới dự hội, lại được sắp xếp ngồi riêng một khu gần bàn của Cố Yên. Trái với không khí xung quanh vui nhộn náo nhiệt, nàng lại thấy trong lòng nhộn nhạo bất thường. Nàng liên tục nhìn về phía Mặc Cảnh và Đắc Di, nắm chặt tay Thuý Như đầy cảnh giác. Thuý Như cũng có linh cảm giống với Thuỵ Miên, đảo mắt nhìn quanh đầy lo lắng.
Cố Yên ngồi phía trên cùng, bên cạnh chính là nữ tử Bối Nhung, người tán tỉnh Mặc Cảnh không thành lần trước. Bối Nhung thỉnh thoảng lại nhìn về nơi Mặc Cảnh và mọi người đang ngồi, vẻ mặt hân hoan đắc chí.
Khi mọi người đã tụ tập đầy đủ, Cố Yên đứng dậy phát biểu, ai nấy đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-du-thien-mien/1949363/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.