Vào đến bên trong, cả đoàn người nhờ vào ánh sáng lờ mờ từ những ngọn đuốc mang theo bên mình để soi rọi đường đi. Lối ra vào tuy chật chội, nhưng bù lại hang động rộng rãi và thoáng đãng. Đường đi chỉ có một, mọi người cứ theo đó mà tiến vào, tới gần những bậc thang đầu tiên dốc thẳng lên trên.
Đứng dưới chân thang, Thuỵ Miên vừa bị cái lạnh xâm chiếm, vừa nhìn dốc thang dựng đứng không thấy điểm dừng, trong lòng không khỏi ca thán: "Đường dài thế này, không biết mất bao lâu mới đến được đỉnh thang."
Không khí trong hang động giá rét hơn bên ngoài rất nhiều. Mỗi lần ai đó nói chuyện, hơi sương lại theo đó bay ra. Gió từ phía trước thổi đến phát ra những âm thanh vù vù. Cát Uy nói: “Gió thổi phía trước, chính tỏ đường này dẫn đến cửa ra khoảng sân ngoài trời giống như trong bản đồ của Tiểu Văn để lại.”
Không chần trừ, Hội Tam Bảo bắt đầu theo những bậc thang bằng đá tảng, tập trung đi lên phía trên. Leo nửa ngày, Thuỵ Miên vẫn chưa thấy được đỉnh thang, xung quanh tối om không có ánh sáng tự nhiên. Cả đoàn quyết định dừng chân nghỉ ngơi ăn trưa. Nước và đồ ăn được Thuý Như, Lê Ba và Lý Tư phân phát cho mọi người.
Nhìn thấy Thuỵ Miên ôm hai bên tay xoa bóp, Thuý Như lấy ra một chiếc áo ấm, đưa cho nàng: “Tỷ mặc vào đi, tối qua ta gặp Phi Lú, hắn nói thời tiết sẽ ngày càng trở lạnh, nên ta đã cẩn thận chuẩn bị thêm quần áo ấm mang trong tay nải. Lê
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-du-thien-mien/1949405/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.