“Phụ hoàng hà tất lo lắng, nhi thần tự biết!” Dạ Hoàng Minh bấy giờ mới cất lời. Tuy biết tuổi hắn đã qua 17, nhưng mà hắn chán chê việc lấy vợ sinh con gì đó.
“Vậy được rồi!! Các con lui được rồi đấy!” Hoàng Đế nghe vậy cũng an tâm hơn, cho hai người họ lui.
--------------------------------------
“Bọn nhỏ vẫn là cố chấp như thế! Chuyện hôn nhân đại sự của bản thân cũng chưa quyết định được.” Thái Hậu nghe Hoàng Đế kể lại cũng chẳng biết làm gì cho phải, thở dài một hơi.
“Hồi trước trẫm cũng là như thế, vẫn luôn cố châp không lấy vợ....” Hoàng Đế cũng bất đắc dĩ.Chắc
bọn nó lây tính cách cố chấp ngày xưa của ông.
“Cũng như ta và Hoàng Hậu bàn bạc, cứ để thuận theo tự nhiên vậy”. Thái Hậu cũng không muốn nói gì thêm nữa.
-----------------------------------
“Tiểu thư! Đại tiểu thư và nhị tiểu thư về rồi ạ!” Sương Liên đang quét lá ở ngoài sân thì chạy vào bẩm báo.
“Biết rồi, ta ra đón hai tỷ ấy bây giờ!” Lãnh Nguyệt gật đầu, đứng dậy khỏi ghế rồi bước ra cửa phủ.
Đại tiểu thư Lý phủ- Lý Cao Khánh và nhị tiểu thư Lý phủ- Lý Hợp Nhĩ đang chuẩn bị bứic vào cửa, có vẻ hai tiểu thư này đang lấy lễ vật.
“Biết thế đã không mau nhiều đồ như này rồi!” Lý Cao Khánh bê xách một ít đồ nhưng cũng đã thấy nặng tay.
“Đúng đó! Ở đó rõ nhiều đồ, còn lại hợp mắt nữa!!” Lý Hợp Nhĩ cũng mang theo hai cái bịch đồ, vừa cầm vừa than thở.
Lãnh Nguyệt ra đến cửa thấy hai vị tỷ tỷ của mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-lan-minh-nguyet/105481/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.