Ta gật đầu tạ ơn.
Sau khi người đi rồi, sắc mặt Hàn Triệu Vân lạnh xuống, trong mắt chứa đựng ý cười khó hiểu.
"Đông Mai, à không, Trư Tông, trước đây sao ta không biết, ngươi còn biết cả y thuật?"
"Trước khi bị bán vào Hàn phủ, nhà nô tỳ là mở hiệu thuốc, học được chút da lông thôi ạ."
Phụ thân của nguyên thân quả thực là mở hiệu thuốc, do song thân qua đời sớm, tộc thân chiếm đoạt gia sản, lại đem nàng bán đi.
Chỉ cần có lòng đi tìm hiểu cũng có thể tra ra.
"Vậy ngươi có biết, KFC, McDonald's là gì không?"
Đây là đang nghi ngờ lai lịch của ta.
Ta ngẩng mắt, đầy vẻ mờ mịt: "Gặm con gà gì?"
Vẻ nghi ngờ trong mắt nàng ta từ từ tan đi, ý cười lộ rõ.
“Nhưng cho dù là vậy, vậy hai trăm lượng bạc kia là sao? Ngươi quản lý cơ nghiệp to lớn như vậy còn thiếu chút tiền này sao?"
"Tay con dâu cũng không thiếu mấy trăm lượng này, chỉ là trong tay nô tài một khi có nhiều tiền rồi, sẽ dễ sinh lòng dạ khác, để bọn họ đủ ấm no, lại không dư dả, như vậy mới sẽ trung thành bán mạng."
Tạ phu nhân suy nghĩ kỹ càng một hồi, cũng thấy rất có lý.
"Khó cho ngươi suy xét chu toàn như vậy, thôi cũng được, dù sao cũng là người của ngươi, ngươi quyết định là được."
Buổi tối, ta lại đến chuồng ngựa. Con Bôn Tiêu đã biến mất từ lâu xuất hiện. Cùng xuất hiện, còn có Thành Quốc Công thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-ngan-tan/1379235/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.