Ta lại im lặng. Cảm thấy bất lực vô cùng. Giống như số phận của Kê Hào, ngay từ đầu đã được định sẵn. Ta biết rất nhiều cách để tránh ngộ độc, cũng biết cách giải độc. Nhưng ta vẫn chẳng thể làm gì được.
Kê Hào đã không thể qua khỏi mùa đông năm mười lăm tuổi. Trong tiếng pháo nổ tiễn năm cũ, một năm nữa lại đến. Người ta phát hiện ra t.h.i t.h.ể của nàng vào sáng sớm mùng một Tết.
Khi nghe được tin này, Hàn Triệu Vân đang trang điểm cũng nhăn mày, buông một câu: "Thật xui xẻo!"
Nhũ mẫu Ngô liền nhắc: "Theo lệ của phủ, chúng ta phải đưa cho người nhà nàng ta hai mươi lượng bạc."
Hàn Triệu Vân cau mày, có vẻ tiếc tiền: "Đầu năm đầu tháng đã để phủ gặp chuyện xui xẻo, lại còn phải tốn kém như vậy, thôi thì đưa mười lượng là được."
Nhũ mẫu Ngô hiểu rõ tính khí của nàng nên cũng không nói gì thêm. Sau khi rửa mặt xong, Hàn Triệu Vân sai ta đến phòng bếp nhỏ lấy tổ yến. Đây là loại yến sào vàng, một loại cống phẩm quý hiếm từ Xiêm La, mỗi chén trị giá tới ba mươi lượng bạc.
Thi thể của Kê Hào được đưa ra khỏi phủ bằng cửa nhỏ. Ta đến tiễn nàng đoạn đường cuối. Mẫu thân của nàng nhận lấy số tiền mai táng rồi mua một cỗ quan tài. Số tiền vừa đủ mười lượng bạc.
"Tại ta vô dụng, làm mẫu thân mà không thể lo cho con được một nơi yên nghỉ cuối cùng," bà than thở.
Nữ nhân trông ốm yếu, tiều tụy nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-ngan-tan/1379248/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.