Mặt cô bị dìm ngập trong nước, hơi thở bóp chặt lấy phổi cô, hai tay cô đập Cates loạn xạ, nhưng hai cánh tay khỏe mạnh của Cates vẫn ấn mạnh đầu Karen xuống.
Karen chống cự với tất cả sức lực có được. Bò xuống, cắn tay hắn, hổn hển cố hớp một chút không khí quý giá. Có lúc cô còn kéo được cả Cates té sấp lên phía trên người cô, khiến Dietz thích thú, làm cho Cates ướt từ đầu đến chân. Hắn đấm mạnh vào mặt cô trong cơn bực tức. - “Chúa ạ, Cates này, đúng là một con đàn bà khốn kiếp!” - cô nghe tiếng Dietz lào xào.
Karen nhổ nước ra khỏi miệng, cố kêu lên. Cates lại dìm cô xuống duới nước. Đã đến lúc kết thúc. Cates cuối cùng cũng kéo miếng băng dính ra khỏi miệng Karen. Cô vội hớp vài ngụm không khí, hổn hển thở với tất cả sức lực còn lại, ho sặc sụa, nhưng hắn đã ngay lập tức bịt chặt miệng cô lại, ấn chặt đầu cô xuống trước khi cô kịp kêu lên.
Mà cũng còn có ai có thể nghe thấy tiếng cô được nữa chứ? Giờ này thì còn ai nghe thấy tiếng cô nữa? Cô chợt nghĩ đến Ty. Ôi, đừng... làm ơn... Nước đã bắt đầu ùa vào. Cô vặn người ra khỏi vòng ôm của Cates một lần cuối, sặc sụa. Thế là hết. Cô không còn sức chống cự nữa. Trong cơn tuyệt vọng, Karen với về phía sau, cô cào cấu chân Cates một cách vô ích.
Cô nghe tiếng hắn hét lên: “Nước ấm chứ, đồ chó?” Một nỗ lực tuyệt vọng ngăn không cho cô mở miệng, đầu hàng, không cho cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-trieu-den/574845/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.