Nếu hỏi bạn điều gì ấn tượng nhất cách đây 9 năm, có lẽ nhiều người đã không còn nhớ rõ.
Là Thế vận hội Olympic 2008, hay thời kỳ Internet bắt đầu phát triển mạnh mẽ, hay là mùa đông năm đó với những bông tuyết trắng bay lả tả?
Ôn Tri Dư còn nhớ như in, năm ấy điện thoại nắp gập vẫn còn thịnh hành, cô vừa tạo tài khoản Q đầu tiên trong đời, mọi người vẫn thường “dẫm” vào không gian của nhau. Trong buổi lễ tốt nghiệp, bạn học vỗ vai cô nói: “Ôn Tri Dư, nhớ viết lời nhắn vào sổ lưu bút nhé.”
Phải rồi, thời đó sổ lưu bút đang rất thịnh hành. Chỉ với 5 đồng một cuốn vở, bạn có thể ghi lại rất nhiều ấn tượng về nhau.
Tháng 6 tốt nghiệp, tháng 9 xách vali lên đại học. Sinh nhật của Ôn Tri Dư là ngày 18 tháng 9. Ba mẹ gọi điện cho cô: “Con gái à, nhớ mua bánh kem ăn sinh nhật ở trường nhé. Với lại, thiếu tiền thì cứ xin ba mẹ, nhà mình không thiếu đâu.”
Ôn Tri Dư không thích xin tiền. Vừa vào đại học, cô đã biết vẽ tranh kiếm tiền. Tuy nhà không thiếu thốn, nhưng cô luôn muốn giảm bớt gánh nặng cho gia đình.
Ngày ấy, nhóm chat của lớp cấp ba sau bữa tiệc tốt nghiệp cũng đã im lặng từ lâu.
Lướt qua nhóm chat khóa, cô nhìn thấy một ID quen thuộc mà cô luôn tìm kiếm. Avatar màu xám, cô biết đó là ai, nhưng có lẽ người ấy sẽ không bao giờ online nữa.
Cô nghĩ, chắc anh ấy đã rời đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-trieu-xuong-trinh-du-kinh/2875323/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.