Chuyển ngữ: Lệ Lâm.
“Ta đã nói rồi! Hôn sự này, ta không đồng ý!”
Lời vừa nói ra, mọi người đều sững sờ.
Úy Trì Tư Nghiễm là người đầu tiên hiểu được, lên tiếng trách mắng: “Minh Nguyệt! Đừng làm càn!”
Úy Trì Minh Nguyệt nhìn hắn một cái, nói: “Dù sao ta cũng không đồng ý!”
“Minh Nguyệt, con……” Trong lúc nhất thời, Úy Trì Tư Nghiễm cũng không biết nói gì.
Úy Trì Minh Nguyệt nhìn Địch Tú. Hắn trên người hồng y, thật chói mắt, làm cho nàng càng nôn nóng. Nàng mang theo sắc mặt giận dữ, nói với hắn: “Theo ta trở về Nam Lăng vương phủ.”
Địch Tú kinh ngạc nhìn nàng, trong óc trống rỗng, cái gì cũng không đáp được.
Úy Trì Minh Nguyệt nhíu mày, nói: “Ngươi nếu không đi, ta trói ngươi đem đi!”
Địch Tú vi kinh, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, hướng nàng rống lên một câu: “Hoang đường!”
Úy Trì Minh Nguyệt nghe hắn nói như thế, càng thêm tức giận, vừa muốn hạ lệnh bắt hắn. Bỗng nhiên, vài tiếng nổ vang, tòa nhà chấn động.
Mọi người đều kinh hãi, không hiểu chuyện gì.
Chỉ nghe Úy Trì Thái Ngọc cất tiếng cười to, nói: “Ha ha ha, tứ muội, muội thật thú vị……”
Úy Trì Minh Nguyệt nhìn nàng, có chút khó hiểu.
“Nhiều người như vậy liều mạng che chở muội rời xa nơi đây, muội lại tự mình xông tới…… Muội muội ngốc, muội không nên tới.” Nàng nhìn Úy Trì Tư Nghiễm ở bên cạnh, lạnh nhạt nói, “Cha, chung quanh đại sảnh, ta đã mai phục hỏa dược……”
“Thái Ngọc, ngươi điên rồi!” Úy Trì Tư Nghiễm cả giận nói.
Úy Trì Thái Ngọc thê
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-tu-son-minh/2370075/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.