Đây hãy nói chuyện Ngõa Cương. Một buổi tối, đang cùng nhau thương nghị về quân sự ở giữa sân, thốt nhiên Từ Mậu Công ngẩng nhìn lên các vì tinh tú, kêu to :
- Nguy đến nơi rồi, Ngõa Cương sắp tan thành tro bụi!
Giảo Kim và các tướng giật mình kinh hãi hỏi tại sao. Mậu Công trỏ mọi người nhìn lên trời rồi nói :
- Tôi xem thấy vì sao Tuân Thiên Thiên Bảo Bát Ty Na Tra xuống trần là bậc anh hùng thứ ba đời này. Người sắp đánh Ngõa Cương, trong bọn ta không ai đương nổi.
Dứt lời Giảo Kim và các tướng lên trên mặt thành, thấy phía đông khói đen ngun ngút, lờ mờ không ra sương, ra mây, chiếu thẳng xuống Ngõa Cương.
Mậu Công thở dài :
- Đó là cái điềm sát hại Ngõa Cương ta đó.
Mọi người đều có ý lo. Bỗng lại thấy trong đám khí đen có một đám bạch khí tỏa ra làm cho đám khí đen tan mất, hóa ra một đám khí đỏ.
Mậu Công tươi cười nói :
- May cho chúa công rồi: Vừa ứng hiện một tặc tinh cùng vị tuần thiên thái bảo đôi bên chẳng chịu nhau. Vị Thái bảo ấy sẽ đến tụ nghĩa với chúng ta, nhân thể chúa công sẽ có cả chánh cung Hoàng hậu.
Sau đó thấy hai tướng Dã Nhuận Phủ, Liễu Chư Thần giáp trụ tả tơi vào trình đã mất ải Kim Đê vì một tên tướng bé con có đôi chùy to lắm. Giảo Kim cả giận :
- Để thằng nhãi ấy đến dây, cô gia thân ra trận cho nó một búa chết tươi.
Khâu Thụy tâu rằng :
- Chúa công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuyet-duong/1725766/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.