Từ ngày Cô Sơn vương bị mất cướp trong lòng tức bực lắm, dẫu có phái cho các quan nha truy bắt, song cũng sai rất nhiều nha tướng đem quân đi các ngả nã tìm.
Một hôm chúng thấy Thúc Bảo tướng mạo đường đường, có vẻ từ xa đến xăm xăm phi ngựa vào thành, lưng đeo đôi giản, chúng sinh nghi bàn tán với nhau :
- Ta đang đi bắt cướp. Tên này trông có vẻ Đại vương cường đạo lắm. Hay là đích hắn.
Chúng bèn len lén chạy theo.
Thúc Bảo ghìm ngựa trước một khách điếm trong phố đông, gọi chủ hàng là Tiểu nhị bảo rằng :
- Ta cần một chỗ ngồi tĩnh mịch, và cần rượu ngon nhắm tốt.
Tiểu nhị thấy khách lịch sự, vái rạp xuống mà rằng :
- Xin mời tướng công lên lầu thượng, gió mát, phòng đẹp rượu ngon và có cả ca nhi đàn hát.
Thúc Bảo nói :
- Đem ngựa ta vào chuồng, chọn cỏ tốt, thóc nếp cho ăn, ta sẽ trả tiền xứng đáng.
Rồi bước nhanh lên thang lầu. Dưới kia bọn công nhân vẫy tiêu nhị ra ngoài đường, sẽ nói :
- Người ấy có vẻ khả nghi cường đạo cướp lễ vật của nhà vua. Ngươi nên dò xét ý tình xem.
Tiểu nhị gật đầu, vào bưng rượu và thịt nướng, quả phẩm lên. Tiểu nhị rót rượu, đứng chắp tay hầu. Thúc Bảo uống một mình có ý buồn, vừa nhìn xuống phố, vừa nhắm nhót. Ngoảnh lại, vẫn thấy tên Tiêu nhị chắp tay chờ rót rượu hầu. Thúc Bảo hài lòng nói :
- Ta nghe đồn việc mất lễ vật của Cô Son vương ngoài rừng Tràng Điệp hiện đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuyet-duong/1725775/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.