Cho đến một năm sau, Kỷ Uyển mới hiểu ra rằng, những việc xảy ra 1 năm trước không chỉ đánh bại Trương Bắc Trạch, cũng làm cô gục ngã.
Quá nhiều sự việc xảy ra trong khoảng thời gian đó, chóng vánh đến mức làm cô không kịp suy nghĩ, chỉ có thể bị động đối mặt với nỗi buồn. Sống cuộc sống bình lặng nơi trường học, sau đó cô mới cảm nhận được khổ sở, không phải chỉ là sự đồng cảm với Trương Bắc Trạch mà còn là cảm giác khó chịu tự dâng lên trong lòng.
Mặc dù những việc ác kiệt đó đều nhằm vào Trương Bắc Trạch, nhưng điều đó cũng đã phá vỡ sự tưởng tượng của cô về cuộc sống và nhân tình. Những chuyện đã qua đó đập vỡ hết giá trị quan trong cuộc sống sau này của cô, ép buộc cô phải đối diện với thế giới không mấy tốt đẹp này. Sau này cô sẽ làm gì?
Lại 1 lần hoang mang trốn chạy.
Quyết định đồng ý quay về đi học quá nhanh, là do bản năng mềm yếu của cô đưa ra lựa chọn. Thật ra cô sợ phải tiếp tục chứng kiến những điều xấu xa, vì thế không màng tất cả trốn chạy.
Lúc vừa mới quay về trường, cô chìm đắm trong sự tốt đẹp, đơn thuần giả dối, mỗi lần đều nói với bản thân đừng nghĩ nữa, sự việc đã qua đi rồi, nhưng sau này cô hiểu ra rằng đó chỉ là tự lừa dối bản thân. Mỗi tháng đều có vài nghìn gửi vào tài khoản càng như nhắc nhở cô. Sự việc đã từng xảy ra không thể dùng giấy gói lại xem như chưa từng xảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuyet-tien-hoa-nam-than/2004095/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.