Lưu Quản đi rồi, sau đó không có động tĩnh gì nữa. Tạ Trường Canh đợi cả một đêm tới giữa trưa ngày hôm sau, tinh thần có chút không yên, đang dự tính phái người đi qua đó hỏi thì một tuỳ tùng cưỡi ngựa trở về báo cáo tin tức.
Nửa đêm về sáng hôm qua Lưu Quản đến trại ngựa gặp mặt Ông Chủ, sau khi nói rõ tình hình xong, Ông Chủ đã ngay lập tức lên đường đi Hà Mã Cốc. Lưu Quản dẫn theo một đội nhân mã cũng hộ tống đi cùng.
Tuỳ tùng bẩm báo, lúc này hẳn là đoàn người đã đến đó rồi.
Mộ Phù Lan ngồi xe nhỏ dừng ở giao lộ đi thông đến Hà Mã Cốc.
Cảnh tượng hai quân giằng co, mũi tên bắn tứ tung giờ phút này đã không còn nữa, nhưng ven đường vẫn còn dấu vết cháy xém khắp nơi. Dân bản xứ vẫn còn chưa rút về, tại cửa thung lũng vẫn thiết lập trạm gác và nhân mã ở đó. Biết được Tiết độ sứ phu nhân tới, họ truyền lời ra, chỉ cho phép một mình nàng đi vào, những người còn lại không được phép vào.
Lưu Quản muốn đi thương lượng, Mộ Phù Lan cản lại:
– Cứ làm theo yêu cầu của họ đi. Ta đi vào, các ngươi cứ chờ bên ngoài đi.
Lưu Quản nhìn binh lính bản xứ võ trang đầy đủ đứng chặn ở toàn bộ cửa cốc, vô cùng lo lắng:
– Hay là Ông Chủ chờ tôi đi báo Tiết độ sứ đã.
– Không cần đâu, quay lại là mất một ngày, không thể chậm trễ được. Yên tâm đi, ta sẽ không sao đâu.
Lưu Quản không còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tich-han-kim-bong-lai-khach/2770531/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.