Bão Hạ vứt hết những quy cũ thường ngày được dạy, nhanh chóng chạy lại: “Tiểu thư, bọn họ đang đi về phía này.”Nghe động tĩnh đã cách rất gần, Hoa Chỉ ngẩng đẩu: “Tiếp tục đi ra cửa nhìn, lúc này phải để bọn họ nhìn thấy ngươi, sau đó hoảng sợ chạy về.”Bão Hạ nuốt nước miếng, chạy ra.“Lát nữa các ngươi cũng phải hoảng loạn, đừng đè nén sự sợ hãi trong lòng.”“…Vâng.”Tiếng động đã gần ngay gang tấc, Bão Hạ chạy lại, thông minh vừa chạy vùa hét: “Đại tiểu thư, có quan sai, rất nhiều quan sai.”Hoa Chỉ đá văng những chiếc hũ nhỏ chạy ra ngoài: “Quan sai gì? Trong nhà sao lại có quan sai?”Mà lúc này quan sai chỉ chậm hơn Bão Hạ một chút, đi vào theo.
Người đàn ông mặc giáp cao to giơ lệnh bài trong tay lên: “Phụng chỉ tịch thu nhà, gia quyến nữ mời tránh đi.”Đây không phải quan sài bình thường! Hoa Chỉ nheo mắt, đây là cấm vệ quân!Bốn nha hoàn sợ hãi run rẩy, nhưng vẫn cố gắng che chắn tiểu thư ở phía sau người, cảnh giác nhìn nhóm người đàn ông ở trong phòng.Nam nhân đối với hành động bảo vệ chủ của bọn họ rất tán thưởng, giọng điệu nghe có vẻ ôn hoà hơn một chút: “Mời tránh đi, miễn phải huỷ hoại danh tiếng của Hoa tiểu thư.”Hoa Chỉ vẻ mặt căng thẳng, gật đầu lùi về sau, nam nhân lại bỗng nhiên lên tiếng: “Đợi đã.”Bốn nha hoàn đề phòng.Nam nhân chỉ những thứ trên đầu Hoa Chỉ: “Để lại tất cả những trang sức trên người.”Đúng vậy, đây là tịch thu nhà, chỉ kêu nàng lấy trang sức xuống đã xem như nhẹ tay rồi.
Nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tich-hoa-chi/1061473/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.